Supercloud? Metacloud? Cuộc đua đang diễn ra để đặt tên cho một lớp trừu tượng và tự động hóa mới và sẽ loại bỏ sự phức tạp của multicloud. Một vài năm trước, tôi đã chỉ ra rằng multicloud thực sự không phải là về các dịch vụ đám mây (public cloud) mà nó được xây dựng trên đó. Tôi đã không thử tìm cách đặt tên cho nó để xác định mình là người tạo ra một từ khóa, một buzzword mới.
Không phải tôi đang cố “cứu vớt” vinh quang cho mình bằng cách đề cập chuyện đã qua. Nhưng mà thật, tôi đã tạo ra những buzzword mà hóa ra lại là những ngành công nghiệp trị giá hàng tỷ đô la. Tuy nhiên, tôi cũng biết rằng khi bạn đặt tên cho một thứ gì đó, nó sẽ cho phép người khác định nghĩa về nó, điều này làm giảm tính hữu dụng của nó đi ít nhiều. Cuối cùng là bạn sẽ định nghĩa một khái niệm trước khi nó có cơ hội phát triển và ứng dụng. Và chắc chắn rằng, các mô hình kiến trúc, chẳng hạn như các mô hình kiến trúc phát triển dựa trên các multicloud, là thứ bạn không muốn giới hạn ở đó.
Những người theo dõi công nghệ điện toán đám mây đang nhìn thấy sự xuất hiện của một lớp công nghệ nằm phía trên của tập hợp các dịch vụ đám mây; đây thực sự là những gì multicloud đang hình thành. Một lớp phát triển ứng dụng, vận hành, giám sát, bảo mật, quản trị và những thứ khác tồn tại bên trên các nhà cung cấp dịch vụ đám mây, được nhóm lại với nhau để tạo thành một “multicloud”.
Các thuật ngữ đang bắt đầu xuất hiện, chẳng hạn như “supercloud”, “distributed cloud”, “metacloud” (đó là tôi gọi) và “abstract cloud” (đám mây trừu tượng!). Ngay cả thuật ngữ “cloud native” cũng được bàn tán. Công bằng mà nói với những người “xuất khẩu” thành buzzword (như tôi), tất cả họ đều định nghĩa các khái niệm hơi khác một chút, và tôi biết sự không thoải mái khi định nghĩa một từ mà hơi khác so với những người khác định nghĩa. Mẫu hình chung dường như là một tập hợp các dịch vụ đám mây, và đôi khi là các hệ thống tại biên hoạt động cùng nhau cho một số mục đích lớn hơn.
Khái niệm metacloud sẽ là trọng tâm duy nhất trong 5 đến 10 năm tới khi chúng ta bắt đầu đưa các đám mây công cộng vào hoạt động. Việc có một tập các dịch vụ đám mây được quản lý bằng tính trừu tượng và khả năng tự động hóa có giá trị hơn nhiều so với việc cố gắng tận dụng từng nhà cung cấp dịch vụ đám mây công cộng theo các điều khoản của họ chứ không phải của bạn.
Chúng ta muốn tận dụng các nhà cung cấp đám mây công cộng thông qua các giao diện trừu tượng để truy cập các dịch vụ cụ thể, chẳng hạn như lưu trữ, tính toán, trí tuệ nhân tạo (AI), dữ liệu, v.v. và chúng ta muốn hỗ trợ một lớp công nghệ bao trùm lên các đám mây cho phép chúng ta sử dụng các dịch vụ đó hiệu quả hơn. Một siêu đám mây (metacloud) loại bỏ sự phức tạp mà nhiều đám mây mang lại ngày nay. Ngoài ra, các hoạt động mở rộng quy mô để hỗ trợ multicloud sẽ không hiệu quả về chi phí nếu không có lớp công nghệ bao trùm lên các đám mấy khác nhau này.
Do đó, chúng ta sẽ chỉ có một lớp bảo mật, quản trị, vận hành và thậm chí là phát triển và triển khai ứng dụng. Đây thực sự là điều mà một multicloud sẽ thành hình. Nếu chúng ta cố gắng xây dựng nhiều ốc đảo (silo) hơn bằng cách sử dụng các công cụ độc quyền chỉ hoạt động trong một đám mây duy nhất, chúng ta sẽ cần nhiều công cụ trong số đó. Chúng ta chỉ đang xây dựng nên sự phức tạp lớn hơn mà cuối cùng sẽ làm cho multicloud trở thành một khoản nợ nhiều hơn là một tài sản.
Tôi thực sự không quan tâm chúng ta gọi nó là gì, và tôi cũng thực sự không quan tâm nếu tôi đưa buzzword của riêng mình ra cộng đồng. Tuy nhiên, điều này không thay đổi thực tế rằng metacloud có lẽ là sự tiến hóa kiến trúc quan trọng nhất xảy ra ngay bây giờ, và chúng ta cần phải nắm lấy điều này ngay lập tức. Nếu chúng ta làm điều đó, thì đâu có ai quan tâm nó được đặt tên là gì.